Gửi lại anh Song from a Secret garden - bản tình ca buồn ngày em gặp anh.

Nỗi nhớ cứ khiến em chơi vơi như một buổi giao mùa dang dở chẳng biết trời còn là hạ hay đã thu. Yêu, thế đấy! Chỉ một tiếng thôi cũng đủ hiểu cả cõi lòng. Chúng ta có lẽ chỉ vô tình đi qua nhau một lần như thế, chỉ một lần thôi.
Anh mãi mãi là một ảo ảnh hạnh phúc mà em không bao giờ nắm bắt được bởi anh quá xa xôi. Anh như ngọn gió thích đùa nghịch tung tăng, nhún nhẩy. Còn em vô tình là một cái cây chỉ có thể đứng một chỗ nào giữ nổi cơn gió là anh. Anh đến rồi đi nhanh quá, đâu có kịp cảm nhận cái cây kia thế nào, nhưng cây thì lá rụng,… nơi ấy có vết thương.

Ảnh minh họa


Bối rối, em loay hay chật vật với chính mình. Không thể hiểu, cũng không thể quên. Em sẽ đi, đến một nơi nào đó, để tạm quên mình là ai. Em ước mình như chú chim hải âu có thể sải cánh nơi biển rộng, tắm mình trong sương gió để gột rửa hết cô đơn.
Nhưng rồi em chợt hiểu, chạy trốn chỉ là trò chơi, hiện thực mới là cuộc sống, cuộc sống đối mặt với quá khứ mộng tưởng. Dù đau thương nhưng cũng chỉ một lần.
Chiều nay mưa quá, em mênh mang nghĩ đến đất trời. Khoảng tối đen kia có phải là cuộc đời em hay em cứ tự gán ghép mình như thế!? Trong ánh chớp em nhận ra khoảng tối cũng là cuộc đời nhưng không phải là tất cả. Chỉ có một lúc nào đó như thế thôi.
Nhìn ly cà phê từng giọt đắng rơi và rơi bình thản, chậm chạp… em tự hứa với lòng mình. Đâu cần phải cố quên như thế. Nếu yêu  thì cứ thương và cứ nhớ, cứ đau cứ khổ, cứ để nước mắt tuôn rơi. Từng cung bậc cảm xúc sẽ đi qua, tan vào trái tim khối óc như từng giọt cà phê kia rơi, không vội vàng nhưng cũng chẳng hề níu giữ… Sẽ có một ngày em sẽ quên được anh!
 Như Nguyệt
Share on Google Plus

About ADMIN

Nhà tư vấn- cung cấp các chiến dịch quảng cáo trực tuyến hiệu quả nhất cho doanh nghiệp của bạn.Hãy liên hệ để được tư vấn miễn phí.
    Bình luận bài viết

0 comments :

Post a Comment